Thanh Sí hai mắt đỏ hoe, lòng hoảng loạn, do dự không quyết: “Ta nên chọn ký ức hay cảm xúc nào để làm mồi câu đây?”
Trong tiểu viện mọc đầy cỏ hoang, trên hàng rào leo đầy những đóa hoa dại.
Thanh Sí bé nhỏ bím tóc chổng ngược, đuổi theo một con bướm hoa mà khúc khích cười, không cẩn thận ngã chổng mông, nước mắt lưng tròng.
Cỏ hoang tách ra, tiểu nam hài Tiêu Ma chạy tới. Hắn chẳng cao hơn nàng là bao, gương mặt nhỏ nhắn căng thẳng, vô cùng quan tâm: “Sao vậy, ngã đau lắm sao?”